Thứ Ba, 14 tháng 8, 2018

Chiếc xe gắn máy nho nhỏ chở trăm con thú to to.

Sơn Miêu chu đáo & Sáo dễ thương

Tập tục đặt tên rừng của HĐVN là trò chơi kỳ thú bậc nhất, không những được các HĐS mến mộ mà còn được phụ huynh thích thú. 

Có nhiều cách để biểu lộ sự mến mộ ấy, thông thường nhất là làm sổ xin chữ ký rừng, có người xin chữ ký trên tấm vải màu có viền, tua kim tuyến để lưu niệm, có người dùng tấm gỗ 30 x 30cm nhờ các dân rừng ký tên với nét chữ đậm lên đó rồi đem ra phòng khách, treo các chữ ký lên tạo thành một bức tường đặc biệt chi chít những chữ ký đẹp, nhỏ như con Ong, con Kiến, khổng lồ như con Cọp, con Voi.



Sau đây là bộ sưu tập chữ ký rừng công phu và mỹ thuật của Hắc Mã Siêng Năng -Tăng Bá Hùng

Mỗi người mỗi ý, mỗi chữ ký một nét riêng tư, đó là những chữ ký rừng của các dân Rừng khắp nơi đã ký trên chiếc xe Vespa Super của anh. Chiếc xe này đã cùng anh rong ruổi từ Nam ra Bắc, từ Tây Nguyên đến đồng bằng, hễ gặp dân rừng là anh xin chữ ký vào xe bằng loại mực đặc biệt chịu được mưa nắng gió bụi thời gian. Tính đến ngày 22 tháng 2 năm 2014, nhân lễ sinh nhật BP anh đến thăm tôi, tôi thấy chiếc xe đã phủ đầy chữ ký của các dân rừng mà anh đã sưu tầm được trên mọi nẻo đường đất nước. Tò mò, tôi ghi nhận có những chữ ký sau. Ghi theo thứ tự vè xe trước, bửng, cốp, rồi đến vè sau:

-Bò Rừng lém – Trần Văn Lược (LT, Nguyên TUV 1969 – 1975).
-Sư Tử đảm đương – Tôn Thất Sam (LT, Nguyên Châu Trưởng Châu Trường Sơn Hạ).
-Sóc láu – Trần Minh Thiện (LT, Đương kim Trưởng BĐH HĐVN, Khối Liên Ngành).
-Đại Bàng bền chí - Nguyễn Thiện Khánh (LT, UV Liên lạc Quốc Tế của HĐ LTT).
-Gấu hiền – Nguyễn Thới Hoà (LT, Nguyên Tuyên uý HĐS Công giáo Sài Gòn – Gia Định, đã lìa rừng).
-Gấu tận tâm – Lê Phỉ (Đạo Trưởng Đạo Lâm Viên).
-Voi hoạt bát – Nguyễn Văn Lộc (LT, UV Ngành Tráng trước 1975, đương kim Trưởng Khối HL BĐH).
-Khứơu tận tâm – Trần Văn Hiến (LT Ngành Bầy, Nguyên UV Ngành Ấu Bộ TUV trước 1975).
…….. 
 ( Lời BBT : Tác giả ghi được tất cả là 169 con thú lớn nhỏ, nhưng vì khuôn khổ tập san có hạn, nên xin phép tác giả chỉ ghi lại một vài tên rừng tiêu biểu, xin thông cảm ) ….


Chiếc xe đặc biệt này đi đến đâu đều thu hút mọi người, nhất là các HĐS quốc tế. Ngày nọ có anh Pierre David, một huynh trưởng Hướng đạo Pháp theo khuynh hướng Hướng đạo Thế Tục đã đến công viên Tao Đàn để thăm thú tình hình sinh hoạt của HĐVN, cũng là một dân Rừng chính hiệu; Hướng đạo Pháp cũng có tập tục đặt tên Rừng như Việt Nam, nên khi thấy chiếc xe lạ lùng này anh đã mê ngay và với tính cách thẳng thắn của một HĐS anh đã ngỏ ý muốn mua chiếc xe để đem về Pháp. Hắc Mã siêng năng ra giá 10.000 USD, tưởng nói đại chơi cho oai không ngờ Ngựa Pierre bằng lòng ngay. Anh Tăng Bá Hùng chới với vì tâm nguyện của anh là khi nào Hội HĐVN chính thức hoạt động thì anh sẽ đem chiếc xe này tặng Hội để trưng bày lưu dấu dân Rừng cho thế hệ thú rừng mai sau. Cuối cùng thì một giải pháp dung hoà: “Nếu đến năm 2020 mà HĐVN vẫn mịt mù thì chiếc xe sẽ về tay Pierre”. Pierre thích thú và hy vọng nên khi về Pháp đã gởi qua cho Tăng Bá Hùng loại keo đặc biệt để bôi lên chữ ký rừng bảo đảm chống chọi được mưa nắng, để thi gan cùng tuế nguyệt.

Có người hỏi: Vì sao lấy mốc 2020 để bán xe?

Tăng Bá Hùng đáp: “Thiên cơ bất khả lậu”, HĐVN đã đắm chìm hơn bốn thập niên rồi!.

Lại hỏi: - Nếu đến hết năm 2020 mà HĐVN chưa được tái lập thì có giao xe không?.

Đáp: - Câu hỏi dở ẹc, HĐS trọng danh dự mà!

Hỏi tiếp: - Khi bán được xe thì số tiền sẽ làm gì?.

Đáp: - Chia cho mỗi dân Rừng có ký tên trên xe mỗi thú 5 USD để kỷ niệm. Số còn lại sẽ mua một chiếc xe hơi đời mới, lái đi khắp nơi để xin chữ ký Rừng, cả mấy ngàn tên, sau đó sẽ đem bán đấu giá quốc tế, bạc tỉ chứ có ít đâu!

Hỏi: – Hoá ra anh kinh doanh tên Rừng?

Đáp:– Chứ anh không thấy anh Sáo dễ thương xuất bản cuốn Kỳ Thú Chuyện Tên Rừng mà xây nhà lầu bốn tầng, mua cả xe hơi Delux đó sao! 

Trước khi ra về, anh Tăng Bá Hùng yêu cầu tôi cho biết nhà của anh Mèo kiên định, để anh đến xin chữ ký. Tôi cười trả lời: Nhà anh Mèo kiên định, Vũ Đình Chiếu, ở chung cư cao tầng kia kìa, anh ở Tầng lầu 14, bị bệnh nặng đã mấy năm nay nên gầy còm quá đỗi, không đi lại được cũng chẳng nói được, chỉ nằm yên một chỗ mà thôi. Vậy chú em nên bỏ ý định xin chữ ký Rừng của anh ấy vì không thể đem chiếc xe này lên tầng thứ 14 được.

Hắc Mã nhìn tôi cười chế giễu:

Trưởng yên tâm, em có phép thăng thiên. Đề nghị Trưởng đi theo em để tiện thể thăm anh Mèo.

Bán tín bán nghi, tôi đi theo Hắc Mã để xem anh làm thế nào. Nhìn toà nhà cao vút tôi ngán ngẩm nhưng anh tỉnh bơ lấy dụng cụ tháo cốp xe rồi cắp nách đi vào thang máy.

Vợ anh Mèo kiên định là chị Diệc dịu dàng mở cửa và ngạc nhiên khi thấy anh Bá Hùng khệ nệ ôm cốp xe Vespa. Anh Mèo kiên định cũng ngạc nhiên nhưng chỉ nằm trên giường mỉm cười nhìn chúng tôi. Khi Tăng Bá Hùng đưa cốp xe lên thì đôi uyên ương Diệc và Mèo hiểu ngay. Cả hai cười vui vẻ. Anh Hùng đỡ anh Mèo ngồi dậy để anh ký tên Rừng vào cốp xe. Sau đó đến lượt chị Diệc dịu dàng – Phạm Thị Ánh thì chị cười vui và nói: Tôi chưa luyện được chữ ký con Diệc vì chưa thấy nó bao giờ, chỉ biết nó là loài chim nhưng tôi ký thì lại ra con gà nên xin các anh cho tôi ký chữ Ánh mà thôi. Mọi người cười xoà, chị Ánh yêu cầu chúng tôi ở lại dùng cơm trưa. Hắc Mã nói: - Leo lên tầng lầu thứ 14 để xin được chữ ký của anh chị là quý lắm rồi không bữa cơm nào ngon bằng, xin anh chị cho chúng tôi về.

Sơn Miêu & Sáo.


Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest StumbleUpon Tập san Vững Tiến Reddit Digg Email Delicious

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét