Thứ Tư, 5 tháng 9, 2018

Ru cháu (Thơ)

Tôi ngồi ru cháu trên chiếc xích đu ,
Cháu tôi nằm ngủ tôi ru một mình ,
Ru hoài , ru mãi mối tình cháu ông .

Tôi ngồi như một phỗng đá ( 1 ) thằng ngông 
Nhìn đời cặp mắt như không thấy gì ! ! 
Ngu si chắc hẳn là người ngu si 
Cho nên chẳng biết điều gì đúng , sai ? !
Mặc , chắc cũng mặc ai ,
Nên chi tôi cứ đúng – sai mặc người !
Tôi ngồi ngẫm nghĩ nực cười “ thằng tôi “ ! !

Cháu tôi , ơi hỡi là cháu của tôi !
Để ông ru cháu một thời ấu thơ ,
Cháu ơi , cháu đừng học thói ngu ngơ 
Học bao nhiêu thói ỡm ờ như ông !
Cháu đừng học thói thằng ngông xu thời !
Cháu tôi , ơi hỡi là cháu của tôi !
Ông van xin cháu :
“ Cháu đừng học thói “ làm người như ông !
---00---
Một chiều cuối Đông Nhâm Thìn 2012
Tâm Thành
RS . Nguyễn Xuân Tăng 
Ngựa đằm thắm
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest StumbleUpon Tập san Vững Tiến Reddit Digg Email Delicious

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét