Thứ Ba, 5 tháng 1, 2021

LỜI NGƯỜI RA ĐI (Thơ của Lưu Văn Thiên))


“ Mình đi trước nhé 
Thương mọi người ” 



Trưởng Minh Tuấn ơi ! 
Thế là, 
Nghìn trùng xa cách 
Trưởng đã đi rồi 
Đi về một miền 
Quá khứ xa xôi 

Vợ con thân yêu 
Bạn bè thân quyến 
Buồn đau thương nhớ 
Mắt lệ trào tuôn 

Cho cả chúng tôi 
Gia đình Hướng đạo 
Anh em một nhà 
Như là ruột thịt 

Sáu mươi bốn năm 
Sống trên dương thế 
Bốn mươi lăm năm 
Phục vụ phong trào 

Thiếu trưởng Thiếu đoàn 
Thiếu Trần Quốc Tuấn 
Rồi làm Tráng trưởng 
Tráng đoàn Bửu Châu 

Xin tri ân Trưởng 
Những việc đã làm 
Giúp cho phong trào 
Ngày càng phát triển 

Buồn quá đi thôi 
Vì có một điều 
Anh em chúng tôi 
Mãi luôn ray rức 

Nằm trên giường bệnh 
Trưởng nhớ chúng tôi 
Nhưng chưa một lần 
Chúng tôi thăm Trưởng 
Chỉ biết đến nhà 
Gặp vợ, con, em 
Hỏi thăm tin tức 
Để cùng cảm thông 

Phương tiện đã sẵn 
Nhưng không đi được 
Covid quái ác 
Biết làm sao đây ? 

Một tuần lễ trước 
Hình Trưởng trên face 
Cùng với vợ mình 
Có phần tươi sắc 

Em trai của Trưởng 
Là một Tráng niên 
Báo tin vui rằng 
Trưởng sắp xuất viện 

Nào có ngờ đâu 
Chú hươu hoạt bát 
Vội vã lìa rừng 
Bao nỗi xót xa 

Trước khi ra đi 
Hươu nhắn lại rằng: 
“ Mình đi trước nhé 
Thương mọi người “ nhiều 

Thôi thì Trưởng đi 
Gặp hai Tráng niên 
Lê Lanh, Phước Thủy 
Vừa tròn một năm 

Ai rồi cũng sẽ 
Cùng một con đường 
Nay anh mai tôi 
Đến nơi nguồn thật 

Chúng ta vẫn thường 
Cùng hát với nhau 
Rằng “ rồi mai ngày 
Chúng ta gặp nhau” 

Lưu Văn Thiên






Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest StumbleUpon Tập san Vững Tiến Reddit Digg Email Delicious

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét