Thứ Hai, 23 tháng 12, 2019

Hoa lư 2 trong tôi

Khánh Di

… là khi tôi đang đi, bất chợt luôn nghe những câu chào: dạ em chào Trưởng, em chào chị... Tôi bất giác chào lại các em theo quán tính, các em là những Thiếu sinh tôi chưa quen, chưa từng gặp mặt, các em chào tôi chỉ là gặp trên đất trại. Bâng quơ vậy đó, mà tôi đã mỉm cười. Nhiều lời chào từ các em, và gởi lại các em lời chào từ tôi. Các em đã nhắc nhớ tôi điều luật thứ năm - Lễ độ




... là khi tôi quan sát các em chơi, và nhận ra các em thật giỏi. Cái giỏi không phải là ở kỹ năng của các em, mà chính là cái giỏi của sự kiên trì, là sự cố gắng hết sức cùng nhau thực hiện thử thách đến cùng. Không bỏ cuộc, không nản chí, vẫn gắn kết với nhau dù các em làm chậm, dù sự phối hợp chưa nhịp nhàng, dù trở ngại nhưng các em đã cùng nhau dìu dắt đi đến cuối. Các em đã nhắc nhớ tôi về điều luật thứ tám - Khó khăn vẫn vui tươi

... là khi tôi thực sự bước chân vào trại, trải nghiệm hòa nhập vào một trại họp bạn đông và dài ngày nhất mà tôi từng tham gia. Tôi đã bị choáng ngợp với sự chuẩn bị của BTC. Tất cả đều sắp sẵn cho một cuộc chơi. Những bàn tay giúp ích đã chìa ra, góp vào, tạo nên gam màu Hoa Lư 2 riêng biệt. Tự nguyện gánh vác, tự nguyện hy sinh thời gian, công sức, tiền bạc... để đến với trại. Những anh em BTT đó, những phụ huynh HĐ đó, đã nhắc nhớ tôi về điều luật thứ ba - Giúp Ích

... là kỷ niệm chìm đắm trong một cơn mưa to trút nước và sấm sét vang trời. Cảm giác trú mưa trong 1 lều chữ A, thi vị đến vô cùng. Tôi tận hưởng cái cảm giác hòa vào cơn mưa vần vũ ấy. Tiếng sấm vang to ầm trời, vậy mà cũng bị át bởi tiếng hát đêm văn nghệ tự phát vào tối mưa. Các em đã cháy hết mình vào đêm mưa. Vẫn là điều luật thứ tám - Khó khăn không là gì trước tinh thần, năng lượng và nhiệt huyết của các em.

... là khi tôi đã gặp biết bao nhiêu thành viên trên đất trại: Thiếu sinh, Huynh trưởng, Tráng sinh, Kha sinh, Phụ huynh... Tụ hội về đây, những khuôn mặt lần đầu tôi gặp, nhưng lạ thay, cái cảm giác thân quen từ đâu đó ùa về. Chúng tôi đã không còn khái niệm xa lạ, không cần biết ai thuộc Liên đoàn nào, ai đến từ đâu...Các em hòa mình chơi với nhau như thân quen từ lâu, những người lớn gặp nhau hồ hởi tay bắt mặt mừng, chìa bàn tay trái nắm với nhau thật chặt. Vậy đó, tình huynh đệ từ khắp muôn phương đã nhắc nhớ trong tôi điều luật thứ tư - Thân Thiện và với những điều nho nhỏ ấy, tôi đã có một Hoa Lư thật đẹp đầy xúc cảm.

... là khi tôi dẫn các em đi, chỉ mong một điều đơn giản: Cho các em chơi, học và thi đua lẫn nhau. Và tôi đã tận mắt thấy các em tận hưởng Hoa Lư 2 với tinh thần Thiếu sinh như thế nào. Cái lứa tuổi dở dở ương ương, vậy mà vô cùng dễ thương trong mắt tôi. Vui lắm, hạnh phúc lắm, được nhìn các em bung xõa vậy, tôi luôn tự hỏi: Tại sao một phong trào giáo dục ưu việt đến thế, cho đến nay vẫn chưa được công nhận chính thức trong khi thế giới đã dang đôi tay đón chào. Mục đích đơn giản của phong trào: Đào tạo một thế hệ trẻ không hư cho đất nước. Chỉ vậy thôi mà bao nước mắt đã trào, bao tủi hờn đã ða mang, bao nghẹn ngào đã chất chứa...

       Nhưng có hề gì, đường chúng ta đi, vẫn thênh thang rộng mở, sân chơi tôi đã chọn cho hai con và cho chính mình, chúng tôi luôn cùng nhau bước tiếp không do dự, chần chừ và luôn ngạo nghễ nụ cười trên môi.

     Đặc biệt, Hoa Lư 2 trong tôi sẽ nhớ mãi với trò chơi cuối cùng của các em: làm và thả diều. Kết thúc hai ngày chơi bằng trò chơi này, thật vô cùng ý nghĩa. Các em đã tự tay làm những con diều trang trí đầy màu sắc, viết lên ước mơ của mình và thả vào khung trời lộng gió. Bay bổng, vẫy vùng, đó chính là khát vọng tự do. Tự do được làm chủ, tự do được sống, được hạnh phúc.

      Nhưng Hoa Lư 2 trong tôi vẫn có những góc khuất, và dĩ nhiên, tôi đón nhận. Tôi chưa từng đòi hỏi một sự hoàn hảo từ bất cứ điều gì vì vốn dĩ, cuộc sống là vậy. Tất cả đã chung tay tạo nên một sân chơi và mục đích là cho các em được chơi, vậy nên, một khi các em đã chơi vui đến vậy, bung xõa đến vậy, tận hưởng đến vậy, thì những góc khuất kia, có gì đâu làm tôi phải lăn tăn...

    Ngay lúc này, bên tai tôi vẫn âm vang phảng phất nhịp điệu bài ca Bóng Cờ Lau của tác giả Hoàng Quý, bài ca chủ đề của trại Hoa Lư:    

       "Ta cùng nhau đi, thăm nơi hùng xưa.
                      Oai linh đứng muôn đời, giữa nơi sông cùng núi.
                    Và sân đá tường rêu, rải gan sương cùng mưa..
                 Ngàn bông lau reo đưa, theo gió chiều phất phới
               Hay bóng cờ lau năm xưa còn đâu đây
            Kìa bao tiếng trâu xa, còn vọng trong khói mơ
          Dè chừng như tiếng loa trong rừng cây
        Hoa Lư ơi ! Non lau còn trong sương gió
      Đến muôn đời mà không rứt lời ca. Với tiếng gió Hoa Lư ơi
    Muôn năm còn trong sương gió.  Đứng oai hùng cùng với nước nhà"

              Trại Họp Bạn Đội Trưởng Hoa Lư 2 - 25-28/7/2019- KDL Hòn Lan - Hàm Thuận Nam - Bình Thuận

Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest StumbleUpon Tập san Vững Tiến Reddit Digg Email Delicious

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét